Sống trong một thế
giới đang phát triển với tốc độ chóng mặt, con người thường phải đối diện với
rất nhiều điều trong cuộc sống để có thể hòa nhập và tồn tại. Nhưng ở một khía
cạnh nào đó có thể chúng ta, vì những bận rộn mưu sinh, đã bỏ qua rất nhiều
những chi tiết nhỏ, và những chi tiết đó vô tình khiến chúng ta còn chưa hoàn
hảo trong đôi mắt của người khác.
Tôi may mắn được đi nhiều nơi trên thế giới, và có khoảng
thời gian định cư ở nước ngoài. Trong khoảng 10 năm gắn bó với người bạn trai
người Anh lâu năm, tôi đã học hỏi được rất nhiều điều những điều mà xưa kia
mình không để ý, hoặc xem nhẹ nhưng là những kiến thức cơ bản thuộc phạm trù
‘văn hóa” căn bản.
Anh đã cho tôi cơ hội tiếp xúc với một nền văn hóa mới, anh cho tôi đi học
những lớp về phong cách và thần thái, học từ cách ăn uống cách cầm dao cầm dĩa
như thế nào là đúng. Rồi anh còn tạo điệu kiên cho tôi học về tâm lý để hiểu về
con người, về khánh thể, làm thế nào để có thể chia sẻ cảm xúc của mình mà
không để người bên cạnh mình bị tổn thương.
Là phụ nữ Việt Nam, giống như mọi cô gái khác, tôi cũng thích đi ăn nhà
hàng. Tôi cũng thích đi cà phê, tôi cũng có thói quen ngắm nhìn người khác.
Tôi vui khi nhìn thấy phụ nữ Việt Nam xinh đẹp hơn xưa, cùng với sự phát
triển của đất nước và điều kiện hội nhập, với nền văn minh của nhân loại qua
các phương tiện truyền thông đã giúp cho phụ nữ Việt Nam biết cách ăn mặc tiếp
cận với xu hướng thời trang của thế giới hơn ngày xưa rất nhiều lần.
Nhưng, lúc như thế tôi lại có chút ngậm ngùi khi nghĩ đến những thế hệ phụ
nữ trước chúng ta (cả tuổi thanh xuân của chính tôi nữa). Rồi nỗi buồn cũng chỉ
là thoáng qua khi tôi ý thức được rằng cái đẹp hoàn toàn không bị giới hạn
trong các độ tuổi. Và cái đẹp không nằm ở ngoại hình.
Nó phải là sự kết tinh của nền văn hóa từ những điều căn bản nhất, như ông
bà ta thường dạy: “Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Điều đó khẳng định, dù là
ai thì lợi thế của tuổi trẻ không mang lại vẻ đẹp thật sự nếu chúng ta không
học hỏi và đánh thức những khả năng cũng như bồi đắp hàng ngày.
Những điều căn bản ấy như một thói quen vì đó chính là một trong những
điểm cốt lõi của cốt cách và sự tự tin. Có cốt cách và tri thức sẽ có được sự
tự tin và khi hội tụ những yếu tố đó thì chúng ta có phong cách và thần thái.
Từ những gì tôi chứng kiến, ví như những bạn ăn mặc không đến
nỗi nào nhưng lại nhai nhồm nhoàm, lóng ngóng trong việc dùng dao, dĩa trong
các nhà hàng Âu hay những cử chỉ hoặc là rất vụng về hoặc quá lố. Hoặc bạn có
điều kiện hơn thiên hạ, đeo những viên kim cương phải diễn tả là hòn sỏi vì quá
lớn nhưng lại mặc áo nhung với cổ lông trong những ngày nóng nhất của TP HCM,
chính điều đó đã thôi thúc tôi và sau một thời gian trăn trở mở ra Lucy’s Walk
tạm dịch là Path Of Life - con đường cuộc sống.
Nơi đây sẽ là một góc riêng cho những ai muốn tìm phương cách để hoàn
thiện, chuẩn mực để trở thành một người phụ nữ đẹp, đẹp trong thần thái và
phong cách của chính mình.
Nơi đây tôi cũng ngồi chia sẻ những trải nghiệm về cuộc sống cũng như lắng
nghe những nỗi khổ trong cuộc sống mà chị em phụ nữ phải gánh chịu.
Với những học hỏi và kinh nghiệm lẫn kiến thức thực tế, chúng tôi cũng đã
san sẻ cho nhau và điều đó làm tôi hạnh phúc...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét